ĐÀI LOAN –  VƯƠNG QUỐC TRÀ SỮA, THẾ GIỚI CHỢ ĐÊM & HƠN THẾ NỮA (Phần 1)

Đài Loan là một đảo quốc nhỏ nhắn nhưng xinh đẹp và không kém phần hiện đại so với Hàn Quốc, Nhật Bản. Hệ thống giao thông công cộng hoàn chỉnh với xe bus, metro, xe lửa và tàu lửa siêu tốc THSR vô cùng thuận tiện. Bạn có thể ăn sáng ở Đài Bắc, sau đó đi tàu cao tốc tới Đài Trung (cách khoảng 200km) chỉ tầm 1 giờ ngồi tàu. Rồi thêm 1 giờ ngồi tàu nữa để đến Đài Nam hoặc Cao Hùng vui chơi thỏa thích trước khi trở về lại Đài Bắc (cách Cao Hùng 400km) chỉ với 2 giờ ngồi tàu. Vô cùng thuận tiện phải không nào?

Bản đồ Đài Loan

Cũng như mọi chuyến đi, gia đình mình phải chuẩn bị kỹ càng mọi thứ, sàng lọc thông tin để rồi cuối cùng ra một chương trình phù hợp với gia đình mình nhất và làm thế nào để đi đến đó.

NGÀY 1: TP.HCM – ĐÀI BẮC – ĐẠM THỦY

Gia đình mình đáp chuyến bay VJ840 từ TP.HCM lúc 01h00 và đến sân bay Đào Viên lúc 5h25 sáng sớm. Vietjet Air vẫn là hãng hàng không mà gia đình mình sử dụng trong tất cả các chuyến đi bởi giờ bay phù hợp và chi phí hợp lý.

Cả nhà chuẩn bị lên máy bay đi Đài Bắc vào lúc 1h00 sáng
Trên máy bay, dù đang khuya nhưng anh hai Kenni vẫn tranh thủ thức dậy ăn suất ăn ưa thích là mỳ Ý, còn em gái Lumie thì kê đầu lên đùi ba mà ngủ say sưa

Sau khi ra khỏi máy bay, việc đầu tiên là cho cả nhà đi toilet và rửa mặt, vệ sinh cá nhận trước khi nhập cảnh.

Hình ảnh đầu tiên của gia đình mình khi vừa xuống máy bay, ai cũng hơi “bơ phờ” nhưng mà vui vì đã đến Đài Loan an toàn
2 anh em ngồi chờ ba lo phần thủ tục nhập cảnh

Để nhập cảnh vào Đài Loan, bạn phải điền đầy đủ thông tin vào form nhập cảnh (Immigration card / Arrival Card), những form này được để gọn gàng ngay ngắn ngay trên lối dẫn vào Immigration nên không khó để tìm thấy. Các nhân viên công an cửa khẩu ở Đài Loan thì rất nhiệt tình, thân thiện và chuyên nghiệp chứ không tỏ ra cau có hay khó chịu gì cả.

Gia đình mình đã nhập cảnh Đài Loan xong rồi, giờ chuẩn bị về trung tâm Đài Bắc thôi

Sau khi hoàn tất thủ tục nhập cảnh và lấy hành lý, gia đình mình đi đến quầy KKday để đổi voucher lấy cục phát wifi mà mình đã đặt thuê trên KKday (190.000 VND/5 ngày sử dụng).

Đây là quầy để mình đến đổi voucher và nhận thiết bị phát wifi mà mình đã đặt thuê qua KKday. Ở những quầy này cũng có bán luôn Easy Card và 1 số thiết bị tiện ích khác cho du khách
Wifi router của mình đây cả nhà, mở smartfone lên và đăng nhập theo thông tin này là vào wifi vù vù

Sau đó, mình mua thêm 4 thẻ Easy Card để dung cho cả nhà trong những ngày lưu lại Đài Loan. Cũng tương tự thẻ EZ Link của Singapore, Octopus của Hongkong hay T-Money ở Hàn Quốc mà gia đình mình đã từng sử dụng, thẻ Easy Card của Đài Loan cũng là 1 thẻ “quyền năng” rất tiện dụng: giá thẻ 100 Đài tệ + nạp tiền lần đầu 400 Đài tệ, dung cho tất cả cả phương tiện giao thông công cộng tại Đài Loan như bus, metro, phà, 1 số điểm tham quan mua sắm cũng cho quẹt thẻ này luôn, khi nào gần hết tiền thì cứ top-up (nạp tiền) vào từ các máy tự động hoặc ở các quầy ở các nhà ga (station). Thậm chí bạn vẫn có thể sử dụng khi thẻ không còn đủ tiền cho 1 chặng đi, tạm gọi là được “nợ” nhưng ngay sau đó phải top-up vào nếu muốn sử dụng tiếp và số tiền nợ sẽ được trừ sau.

Vừa mua 4 thẻ Easy card xong.
4 thẻ Easy card của nhà mình đây rồi, chuẩn bị đi thôi!

Cầm 4 thẻ Easy Card trong tay, gia đình mình tung tăng tìm lối ra metro sân bay và lên metro đi về trạm Taipei Main Station ở trung tâm Đài Bắc.

Trên metro line tím từ sân bay vào ga trung tâm Taipei Main Station.
Vừa “ngoi” lên mặt đất sau khi đến ga trung tâm Taipei Main Station. Thế là gia đình mình đã đến Đài Bắc rồi

Sau đó, lội bộ thêm khoảng 300m nữa là tới khách sạn Morwing Fairytale Hotel mà gia đình mình đã đặt.

Chỉ lội bộ chút xíu là đến khách sạn, quá tiện. Đợt này Kenni đã lớn và có thể đeo phụ 1 ba-lô được rồi

Cả nhà đến khách sạn khoảng 9h sáng. Như đã làm việc trước với khách sạn, gia đình mình gửi hành lý tại reception rồi bắt đầu ngày đầu tiên khám phá Đài Loan xinh đẹp.

 

TAIPEI 101 TOWER & DIN TAI FUNG

Điểm đầu tiên cả nhà mình đến tham quan là Taipei 101 Tower và ăn sáng Dim Sum tại nhà hàng nổi tiếng Din Tai Fung ngay dưới chân tòa tháp 101. Không khó để tự đi đến đây khi chỉ cần đi metro line đỏ đến ngay trạm Taipei 101 / World Trade Center là tới.

2 mẹ con đang thả bước dưới ga Taipei Main Station, chuẩn bị lên metro đi Taipei 101 Tower

Cuối cùng thì nhà mình cũng đến được Taipei 101 Tower rồi

Cả gia đình chụp 1 tấm hình kỷ niệm ngay dưới chân Tòa tháp Taipei 101

Tòa tháp Đài Bắc 101, từng được gọi là Trung tâm Tài chính Thế giới Đài Bắc – là một tòa nhà cao tầng có tính dấu mốc tại quận Tín Nghĩa, Đài Bắc, Đài Loan. Tòa nhà được chính thức xác định là cao nhất thế giới trong năm 2004, và duy trì vị thế này cho đến khi tòa nhà Burj Khalifa tại Dubai khánh thành vào năm 2010. Năm 2011, tòa nhà được trao tặng giấy chứng nhận bạch kim LEED, giải thưởng cao nhất theo hệ thống xếp hạng LEED, và trở thành tòa nhà xanh cao nhất và lớn nhất trên thế giới.

“Chị bảy” Lumie nhà mình hí hửng tạo dáng dưới chân Tòa tháp 101
Mình cũng tranh thủ làm 1 tấm kỷ niệm dù góc chụp này không đẹp lắm do bị ngược nắng và khá gần tháp.

Phía bên ngoài, khu vực xung quanh tòa tháp cũng khá thoáng đãng và trang trí đẹp. Tại đây có 1 kiến trúc nhìn cũng khá đẹp và lạ mắt mà mình không biết gọi là gì, thôi kệ làm 1 tấm cho vui làm kỷ niệm

Kiến trúc này đẹp không cả nhà, cũng art lắm đó… Xa xa có chữ “LOVE” nữa kìa…

Sau khi ngắm nhìn tòa tháp hoành tráng này, gia đình mình xếp hàng để vào nhà hàng Din Tai Fung ăn sáng. Nhà hàng này rất nổi tiếng, từ khi còn ở Việt Nam mình đã xem nhiều clip về nhà hàng này và bây giờ thì mình đã có thể biến ước mơ thành sự thật rồi.

Bảng hiệu Din Tai Fung đơn giản nhưng vô cùng ấn tượng

Có thể nói, “văn hóa xếp hàng” ở Đài Loan không hề thua kém các nước khác như Hàn Quốc, Nhật Bản. Mọi người xếp hàng lịch sự, trật tự, ngay ngắn, không chen lấn, xô đẩy. Vì vậy mà gia đình mình cũng cảm thấy rất thoải mái dù phải xếp hàng gần 30 phút mới được vào trong nhà hàng. Đây cũng chính là những “case study” thực tế để mình dạy con mình, cho chúng tận mắt thấy, trải nghiệm để học hỏi và noi theo dù là những điều cơ bản và nhỏ nhất.

Xếp hàng vào Din Tai Fung.

Nhân viên tại đây làm việc rất chuyên nghiệp. Trong thời gian xếp hàng, họ đưa cho mình thực đơn để mình stick chọn món trước. Nhờ vậy mà quá trình phục vụ diễn ra rất nhanh chóng.

Thực đơn rất đẹp mắt và chuyên nghiệp, mỗi món ăn đều có tên gọi và được đánh số mã số cũng như giá tiền chi tiết, thể hiện bằng tiếng Hoa và tiếng Anh nên cũng không khó để chọn lựa

Sau khi xếp hàng khoảng 30 phút thì gia đình mình vào bàn ngồi và không phải chờ quá lâu để bắt đầu buổi ăn sáng của mình.

Đây là khu vực bếp, rất sạch sẽ, chuyên nghiệp và được bao bọc bởi kính cường lực trong suốt nên khách hàng có thể quan sát các đầu bếp đang chế biến món ăn bên trong
Nhà hàng Din Tai Fung ở đây khá rộng và trang trí rất đẹp, tạo cảm giác vô cùng thoải mái khi thưởng thức các món ăn ngon. Nhân viên ăn mặc rất chỉnh chu và làm việc vô cùng dễ thương và chuyên nghiệp

Nào là mì bò, nào là lòng bò, nào là há cảo…và đặc biệt là món “tiểu long bao” mà mình và mấy đứa nhỏ “thèm nhỏ dãi” từ khi xem mấy clip của các vblogger trên mạng. Cả nhà được ăn một bữa “sung sướng cuộc đời” ngon ơi là ngon mà hoàn toàn không đắt đỏ: chỉ 1,270.50 Đài tệ (tương đương khoảng 950.000 VND).

Bàn của gia đình mình đây, rất thoải mái. Nhân viên ở đây dễ thương đến nỗi chủ động yêu cầu chụp cho gia đình mình 1 tấm khi thấy tụi mình đang selfie 1 cách hơi…vất vả 🙂

Nếu so với bữa sáng cũng theo phong cách Dim Sum thế này mà gia đình mình ăn tại một quán ăn (quán ăn chứ không phải nhà hàng nhe các bạn) ở Hong Kong lần trước thì lần này vừa ngon hơn vừa rẻ hơn (ở Hong Kong nhà mình ăn sáng hết cả 2 triệu đồng trong 1 quán ăn gia đình ở khu Tsim Tsa Tsui).

Món lòng bò nè cả nhà, ngon “hết …xẩy” luôn
Há cảo hải sản, chấm thêm miếng xì dầu, dấm đỏ và gừng rồi cho vào miệng thì còn gì bằng nữa….
Còn đây là sủi cảo, nhìn thôi đã thấy ngon rồi cả nhà
Còn đây là tô mì bò, mì rất ngon và miếng thịt bò cũng rất dày và ngon
Miếng thịt bò khá dày và ướp rất ngon, ba thì đang “phê” còn con thì đang nhìn “mê” … 😉

 

Và đây là món mà cả nhà chờ đợi nhất: “Tiểu long bao”. Thấy nhỏ nhỏ vậy chứ ăn vào 1 miếng thì ngon không thể diễn tả…Nhớ chấm xì dầu, giấm đỏ và gừng lát thì mới đúng “chuẩn”.
Bill bữa ăn của gia đình mình. Chỉ 1,270.50 Đài tệ cho một bữa ăn no nê tại nhà hàng Din Tai Fung nổi tiếng ngay tại Đài Bắc như thế này thì đâu có đắt đỏ chút nào

Sau khi ăn sáng no nê, nạp đủ năng lượng sau 1 hành trình dài từ tối qua, nhà mình tham quan bên trong Tòa nhà 101 thêm một lát rồi tiếp tục khởi hành đi đến điểm tiếp theo là Đài tưởng niệm Tưởng Giới Thạch.

Bên trong Tòa tháp Đài Bắc 101
Nếu muốn lên trên cao để ngắm nhìn toàn cảnh thành phố Đài Bắc thì cứ lên lầu 5 mua vé rồi sau đó xếp hàng đi thang máy lên

CHIANG KAI SHEK MEMORIAL HALL (Đài tưởng niệm Tưởng Giới Thạch)

Đi metro vừa đến CKS Memorial Hall Station, ngoi lên mặt đất là ngay Đài Tưởng Niệm Tưởng Giới Thạch.

Cổng vào Đài tưởng niệm Tưởng Giới Thạch

Lúc này trời bắt đầu vào trưa và hơi nóng nên mồ hôi cũng bắt đầu lấm tấm trên người.

3 mẹ con tạo dáng xì-tin 🙂

Đây là di tích quốc gia, là điểm tham quan lịch sử nên gia đình mình đến đây cho biết và chụp ảnh lưu niệm.

Phía sau là Đài tưởng niệm Tưởng Giới Thạch đó cả nhà
Tranh thủ làm 1 tấm không thôi 2 đứa nó quậy là hết chụp hihih
Góc này nhìn cũng tựa tựa một góc cung điện ở Hàn Quốc hén cả nhà 🙂

Đài tưởng niệm này được dựng lên để tưởng nhớ đến Đại Nguyên Soái Tưởng Giới Thạch, cựu Tổng thống Trung Hoa Dân Quốc, người đã qua đời vào ngày 5 tháng 4 năm 1975 tại Đài Bắc.

Đi tự túc vừa chủ động vừa không gò bó thời gian, nhờ vậy mà gia đình mình lúc nào cũng vui vẻ thoải mái

Nhờ những chuyến đi thế này mà 2 anh em cũng biết yêu thương nhau hơn, chứ ở nhà là cứ nhoi nhoi với nhau suốt

Các bạn lưu ý khi chụp hình đừng giẫm lên cỏ, nếu không sẽ bị bảo vệ đến nhắc nhở.  

Cả nhà tự sướng 😉
Rồi kê máy chụp hẹn giờ để cùng nhau có 1 tấm hình kỷ niệm
Một trong những cây hoa đào vẫn còn hoa ở nơi này
Đây là lần đầu tiên mình được nhìn thấy ở ngoài. Lần trước đi Hàn Quốc không ngay mùa nên cũng không được nhìn thấy.

Tham quan Đài tưởng niệm Tưởng Giới Thạch xong, cả nhà quay trở ra trạm metro để tiếp tục điểm đến tiếp theo là Tamsui (Đạm Thủy), một thành phố biển nho nhỏ nhưng xinh đẹp ở phía Bắc của Đài Bắc.

Ra lại trạm metro đi Tamsui thôi

TAMSUI (Đạm Thủy)

Từ ga CKS Memorial Hall, gia đình mình tiếp tục đi metro line đỏ đến trạm cuối cùng về hướng Bắc là ga Tamsui. Tamsui được xem như vùng ngoại ô của Đài Bắc, nơi đây giáp biển và cũng là nơi con sông Tam Giang đổ ra biển. Không khí tại đây rất mát mẻ và thoải mái, xung quanh là công viên cây xanh, bờ biển, khu Phố cổ, chợ đêm….v…v…Nói chung là rất thoải mái.

Nhà ga Tamsui (Đạm Thủy)
Ga Đạm Thủy (Tamsui station)

Ngay nhà ga là quán trà sữa “5o” (nhìn giống như số “5” và chữ “o” kết hợp lại)  – thương hiệu trà sữa nổi tiếng ở Đài Loan; và gia đình mình đã không bỏ lở cơ hội thưởng thức ly trà sữa đầu tiên ngay tại “vương quốc trà sữa”.  Thật là tuyệt vời!

Trước cửa hàng trà sửa thương hiệu rất nổi tiếng của Đài Loan, nhìn như là “5o” vậy 🙂
Menu của quán. Giá cả cũng bình dân, vào khoảng 40-60 Đài tệ/ly (25.000 VND – 40.000 VND)
Chỉ trong tích tắc, cả nhà mình đã có thể thưởng thức thương hiệu trà sữa nổi tiếng này
Phải công nhận là trà sữa Đài Loan ngon thật. Bởi tại sao người ta gọi Đài Loan là “vương quốc trà sữa” !

Ở Tamsui còn có khu cảng được gọi là Cảng ngư đầu Đạm Thủy (Tamsui Fisherman’s Wharf) và cây cầu Tình yêu (Lover’s Bridge) nổi tiếng nữa, nhưng để đi đến đó thì bạn phải đi xe bus từ trạm Tamsui nếu như không muốn lội bộ gần 4km. Xe bus ở đây cũng chấp nhận thẻ Easy Card nên cứ lên và quẹt là ok (xuống cũng quẹt luôn nhé).  

Nếu chưa biết định vị hay đi đứng như thế nào, cứ xem bản đồ to tướng ngay nhà ga Tamsui là sẽ rõ
Trên xe bus đi đến khu Tamsui Fisherman’s Wharf để tham quan cầu Tình nhân (Lover’s Bridge) nổi tiếng, nhưng cũng không quên thưởng thức ly trà sữa mát lạnh 🙂

Trước đây nó là “Cảng cá thứ hai Đạm Thủy” ở bờ phải của cửa sông Đạm Thủy, một cảng cá quan trọng thời kỳ đầu trong lịch sử của Bắc Đài Loan. Cảng Ngư đầu Đạm Thủy nổi tiếng bởi hoàng hôn đẹp và hải sản tươi sống.

Một cánh cổng tình yêu trên đường đến Cảng Ngư đầu Đạm Thủy (Tamsui Fisherman’s Wharf)

Trong khi là một địa điểm tham quan và phương tiện giải trí, nó vẫn giữ chức năng như một bến cảng cho các tàu đánh cá. Khu vực này khá rộng và thoáng đãng, đồng thời cũng là 1 cảng nhỏ nơi người dân đậu các tàu thuyền tại đây.

Đến khu vực Cảng Ngư đầu Đạm Thủy rồi, gặp mấy con vật đáng yêu này là phải chụp hình mới được. Sau lưng là Cầu Tình nhân Đạm Thủy (Lover’s Bridge)
Thưởng thức ẩm thực đường phố là việc không thể thiếu đối với gia đình mình. Ở đây có rất nhiều món ngon và thường là các món “chiên” hoặc “nướng”.

Trong vài năm qua, Cảng Ngư đầu Đạm Thủy đã trải qua một quá trình đổi mới lớn, xây dựng một số tòa nhà mới bao gồm nhà hàng, khách sạn, cửa hàng và cầu Tình nhân của Đạm Thủy, hoàn thành vào năm 2003. Cảng Ngư đầu Đạm Thủy là một địa điểm quay phổ biến cho các bộ phim truyền hình Đài Loan. Nếu bạn là một fan hâm mộ của bộ phim truyền hình dài tập Đài Loan, bạn có thể nhận ra các địa điểm xung quanh bến tàu. 

Vừa ngồi ăn vặt, vừa hóng gió biển, vừa ngắm cầu Tình nhân Đạm Thủy

Cầu tình nhân Đạm Thủy (Tamsui Lover’s Bridge), cây cầu cáp màu trắng, có tên bắt đầu nguồn từ việc đặt tên từ ngày 14 tháng 2 năm 2003, ngày Valentine. Du khách đến đây rất thích ngắm nhìn hoàng hôn từ cây cầu, một cảnh tượng thực sự lãng mạn.

Cầu Tình nhân Đạm Thủy

Tổng chiều dài cây cầu khoảng 196 mét và đi bộ qua mất khoảng 3 phút. Các cặp vợ chồng và các gia đình thích thư giãn và tận hưởng thời gian thư giãn ở đây. Tiếc là khi mình đến thì dường như cây cầu Tình nhân này đang được tu sửa nên không cho du khách qua lại trên cầu.

Từ cầu Tình nhân Đạm Thủy nhìn ra bờ sông và bờ biển
Đây cũng là địa điểm ngắm hoàng hôn thật sự lãng mạn và tuyệt vời

Sau khi đến và tham quan khu Tamsui Fisherman’s Wharf và cây cầu Tình yêu, nhà mình lại lên xe bus trở về khu nhà ga Tamsui. Lúc này tầm 4h chiều trời mát mẻ, mọi người xung quanh thì đông đúc náo nhiệt, gió biển thì cứ thổi ào ào, quang cảnh nhìn rất thích thú và hứng khởi.

Lội bộ lai rai ra trạm xe bus để về lại khu nhà ga và Phố cổ, chợ đêm Đạm Thủy
Tạm biệt cầu Tình nhân Đạm Thủy, hẹn ngày tái ngộ 🙂
Lên xe bus trở về khu vực nhà ga – chợ đêm – phố cổ Đạm Thủy đầy nhộn nhịp

Khu phố cổ Đạm Thủy cũng chính là khu chợ đêm, càng về chiều và tối thì không khí càng trở nên nhộn nhịp bởi khách du lịch có xu hướng đến Đạm Thủy ngắm hoàng hôn, vui chơi đến đêm rồi mới quay về Đài Bắc, hoặc thậm chí qua đêm ở đây.

Về đến khu phố cổ Đạm Thủy rồi cả nhà. Đây cũng là khu chợ đêm Đạm Thủy

Kem là món khoái khẩu của 2 nhóc nhà mình
Trải nghiệm chính là đây….
Một góc chợ đêm – phố cổ Đạm Thủy
Kẹo hồ lô nổi tiếng của Đài Loan
Khu phố cổ – chợ đêm Đạm Thủy luôn nhộn nhịp nhưng trật tự

Cả nhà mình tiếp tục khám phá khu Phố cổ Tamsui và tìm cho bằng được cái cửa hàng bán bánh bông lan trứng muối nổi tiếng mà mình và mấy đứa nhỏ rất thích khi xem trên tivi. Đi lòng vòng 1 hồi cũng tìm ra đúng ngay cái cửa hàng đó, rồi xếp hàng, rồi mua bánh và cùng kéo nhau phía công viên bờ biển thưởng thức bánh.

Ah nó đây rồi, đây chính là tiệm bánh bông lan nổi tiếng nhất Đạm Thủy mà mình đã thấy trên mạng
Ông xã và 2 đứa nhỏ mình xếp hàng mua bánh
Tiệm không to, nhân viên không đông, nhưng làm việc rất chỉnh chu và chuyên nghiệp. Chắc là họ cũng đã thạo việc rồi

Bánh bông lan trứng muối được xem là “đặc sản” ở đây và quả thực là hương vị bánh ngon ơi là ngon… Giá cả thì cũng không đắt đỏ lắm, chỉ khoảng 90 Đài tệ (khoảng 70.000 VND) / phần (cả nhà ăn không hết).

Người ta làm 1 cái bánh to, rồi sau đó cắt nhỏ ra thành từng phần để bán

Ở nhà, 2 đứa nhỏ của mình rất thích thú khi xem trên internet và giờ đây chúng được mắt thấy – tai nghe – mủi ngửi – miệng ăn ngay tại nơi này thì quả thật là sung sướng vô cùng. Cái cảm giác biến kế hoạch, ước ao thành sự thật luôn là cảm giác thú vị và sung sướng nhất. Và càng sung sướng hơn khi tự mình mày mò, lặn lội để thực hiện điều đó. Đó cũng chính là cái cảm giác thú vị khi đi du lịch tự túc.

Cuối cùng đã mua được rồi, chuẩn bị ăn thôi
Cái bánh của gia đình mình đây các bạn. Thấy vậy chứ 4 người ăn không hết
Cả nhà kéo nhau ra bờ sông Đạm Thủy để thưởng thức bánh bông lan
Ngoài ra còn có 1 món lạ khác là trứng cút …bắc thảo (mình tạm gọi vậy), ăn cũng rất ngon
Ăn bờ ăn bụi chuyện bình thường đối với gia đình mình, nhưng ăn như thế này thì cũng rất tuyệt: món ngon – cảnh đẹp lại vô cùng mát mẻ và thoải mái

Sau khi ăn bánh bông lan xong thì hoàng hôn dần buông xuống. Người ta nói rằng, Đạm Thủy là nơi ngắm hoàng hôn rất đẹp. Đúng vậy các bạn ah, đứng ở bờ biển, nhìn ra phía biển xa xa, nơi mặt trời đang dần xuống phía dưới chân trời ở ngoài biển khơi, phải nói là nó lãng mạn làm sao. Nếu mình là nhiếp ảnh gia thì chắc chắn phải làm 1 bộ ảnh “hoàng hôn bên bờ Đạm Thủy” ra trò tại đây.

Hoàng hôn dần buông xuống

Tầm 6h chiều, cả nhà mình lội bộ lai rai về ga Tamsui sau khi đã thỏa mãn khám phá nơi này. Tamsui quả là một thành phố nhỏ xinh đẹp bên bờ biển, nơi ta có thể sống chậm để hòa mình vào thiên nhiên, nơi ta có thể gửi những muộn phiền vào từng cơn gió biển, và nếu như ta yêu ẩm thực và thích tìm đến một chút gì đó nhộn nhịp thì đây cũng là nơi ta có thể thưởng thức biết bao nhiêu là món ngon địa phương ở khu chợ đêm ngay cạnh nhà ga.

Bên kia bờ là đảo Bali, trùng tên với Bali ở Indonesia
Tranh thủ nghỉ mệt xíu sau khi ăn bánh bông lan xong

Gia đình mình tranh thủ đi dạo một vòng khu Phố cổ – Chợ đêm và công viên Đạm Thủy trước khi về lại Đài Bắc

Chiều xuống là lúc người địa phương cũng tranh thủ ra công viên bờ sông Đạm Thủy đi dạo, tập thể dục…
Ở phía cặp bờ sông này thì không gian thoáng đãng hơn, mát mẻ hơn nhưng cũng ít nhộn nhịp hơn phía bên trong phố cổ và chợ đêm

Những người mưu sinh bằng nghề hát rong
Bánh bông lan ăn không hết, phải xách về khách sạn để tối ăn tiếp 🙂
Về lại đến nhà ga Đạm Thủy rồi
Tạm biệt Đạm Thủy

Rời Đạm Thủy, nhưng trong lòng lại dâng lên một chút gì đó bâng khuâng nuối tiếc. Dù ngắn ngủi, nhưng nơi này đã lưu lại những kỷ niệm đẹp của cả gia đình mình….Một nơi rất đáng để đến !!!

XI MEN DING

Rời Đạm Thủy, gia đình mình đi đến điểm cuối cùng trong ngày theo lịch trình: chợ đêm Xi Men Ding. Do chợ đêm Xi Men Ding rất gần khách sạn nên gia đình mình về khách sạn tắm rửa lại cho thoải mái rồi cả nhà mới cùng nhau lội bộ “tèn tèn” đến khu Xi Men Ding chơi. Xi Men Ding là một chợ đêm khá nổi tiếng ở Đài Bắc.

Chợ đêm Xi Men Ding
Chợ đêm Xi Men Ding

Ở đây bán quần áo, hàng hóa nhiều hơn là đồ ăn thức uống. Cả nhà mình dạo 1 vòng rồi vào 1 quán ăn để ăn tối. Đồ ăn ngon, giá bình dân. Một tô cơm khoảng 30 – 40 Đài tệ (20.000 – 30.000 VND), 1 tô mì khoảng 65 Đài tệ (khoảng 45.000 VND). Bất ngờ ở chỗ cô nhân viên phục vụ là người…..Việt Nam nên gia đình mình không biết gì cứ hỏi vô tư và cũng được tư vấn tận tình.

Menu khá hấp dẫn nhưng giá cả cũng bình dân

Sau khi ăn tối xong, mình mua thêm ít trái cây đem về khách sạn ăn. Trái cây ở Đài Loan bán khá đắt, nhưng được cái là ngon tuyệt vời. Mình mua 1 kg ổi (chỉ 1 – 2 trái) giá gần 100.000 VND. Nếu ở Việt Nam mà ở quê nữa thì 100.000 VND chắc mua cho cả đại gia đình ăn luôn. Nhưng mà ổi ngon lắm các bạn ạ.

Mua trái cây ngay chợ Xi Men Ding

Sau đó, cả nhà lội bộ lai rai về lại khách sạn sau khi đã ăn uống no nê và hoàn thành một cách tốt đẹp ngày tour đầu tiên của gia đình theo đúng lịch trình đặt ra.

Lội bộ về khách sạn. Hôm nay cả nhà mình đã lội bộ 13.6 km theo phần mềm Helth trong Iphone của mình.

10h tối, cả nhà mình quây quần bên nhau trong khách sạn cho đêm đầu tiên ở xứ Đài. Cái xứ mà cả nhà quá quen thuộc qua những bộ phim trên màn ảnh nhỏ, trong đó đáng nhớ nhất là “Đời sống chợ đêm”. Để rồi bây giờ đã chạm được vào nó thực sự chứ không còn qua tivi nữa…. Post vài tấm hình lên facebook để trò chuyện với bạn bè cho vui rồi mình và gia đình ngủ sớm để lấy sức cho hành trình ngày mai, một ngày sẽ rất thú vị khi lần đầu tiên gia đình mình mua thử gói tour ghép trên mạng của KKday và xem nó sẽ vận hành như thế nào.

 

TRANG Trip

Xem tiếp phần 2 tại đây => PHẦN 2

 

 

 

 

One Comment

Add a Comment

Your email address will not be published.