ĐÀI LOAN – VƯƠNG QUỐC TRÀ SỮA, THẾ GIỚI CHỢ ĐÊM & HƠN THẾ NỮA (Phần 3)
NGÀY 3: ĐÀI BẮC – ĐÀI TRUNG – HỒ NHẬT NGUYỆT – LÀNG VĂN HÓA CỬU TỘC FORMOSAN – NÔNG TRẠI CỪU CINGJING FARM – SWISS VILLAGE – THE ENGLAND MANOR – CHỢ ĐÊM PHÙNG GIÁP
Hôm nay sẽ là một ngày bận rộn nhưng đầy hấp dẫn. Theo kế hoạch, gia đình mình sẽ đi từ Đài Bắc xuống Đài Trung bằng xe lửa cao tốc, sau đó sẽ đi xe riêng tham quan một tour hoành tráng là Hồ Nhật Nguyệt – Làng văn hóa Cửu tộc Formosan – Nông trại cừu Cingjing Farm – Làng Thụy Sỹ (Swiss Village) rồi quay về khách sạn ngay trung tâm Đài Trung để nhận phòng nghỉ ngơi trước khi tham quan vui chơi tại chợ đêm Phùng Giáp (Fengjie Night Market).
Hành trình của gia đình tôi hôm nay
Chúng tôi đã mua sẵn vé xe lửa cao tốc Đài Loan THSR (Taiwan High Speed Rail) theo chương trình mua 1 tặng 1 (mua 1 vé người lớn tặng 1 vé trẻ em) qua trang web KLOOK nên cả nhà không tốn nhiều tiền lắm, chỉ khoảng 800.000 VND cho cả 4 người. Quy trình mua như sau:
- Lên website KLOOK để mua và thanh toán online, sau đó KLOOK sẽ gửi xác nhận và số voucher qua email. Số voucher của nhà mình là KLK5434716406.
- Đến bất kỳ quầy THSR nào trong thành phố, các trạm metro để đổi từ voucher ra vé thật (vé cứng) của THSR và chọn chuyến cụ thể.
- Dùng vé thật để lên tàu và tận hưởng dịch vụ siêu xịn với tốc độ nhanh nhất 300km/giờ, không thua gì TGV của Pháp nhe các bạn.
Voucher vé tàu lửa cao tốc THSR Đài Bắc – Đài Trung của nhà mình mua từ web KLOOK

Chuyến tàu của gia đình mình hôm nay là Train 813 khởi hành lúc 09h11 và đến Đài Trung lúc 10h15. Khoảng cách từ Đài Bắc – Đài Trung là 165 km. Như vậy, chỉ mất khoảng 50 phút để đi 165 km, tốc độ trung bình khoảng 200 km/h. Có thể hình dung với tốc độ này thì từ TP.HCM về Cần Thơ (150 km) chỉ mất khoảng 40 phút. Quá nhanh phải không các bạn ??!!
Ông xã mình thì đã quen với việc này do “đi Tây đi U” nhiều rồi. Nhưng đối với mình thì đây là lần đầu tiên mình và các con được trải nghiệm cảm giác ngồi trên tàu lửa cao tốc là như thế nào. Cảm giác thật sự rất thích thú, tàu rất sạch sẽ, đẹp và hiện đại, chạy đúng giờ, dừng đỗ đón trả khách cũng rất đúng giờ (trên đường đi có ghé 2 trạm đón/trả khách), hành khách ở đây cũng rất văn minh lịch sự khi đi tàu chứ không ồn ào chút nào. Tàu chạy êm như ngồi trên máy bay vậy, còn gia đình mình thì tha hồ mà ngắm cảnh đẹp qua khung cửa kính của tàu cao tốc. Cảm giác rất là tuyệt vời! 😛



Cảnh quan bên đường từ trong tàu nhìn ra, có những mảng đồng ruộng xanh như đồng quê miền Tây mình vậy
Đúng 10h15 tàu đến Ga Đài Trung, gia đình mình keo nhau xuống tàu. Ga Đài Trung không to lắm nhưng rất hiện đại và đẹp. Không mất nhiều thời gian để gia đình mình gặp bác tài xe riêng mà mình thuê. Đó là một tài xế khoảng tầm 30 tuổi, không nói được nhiều tiếng Anh nhưng rất nhiệt tình và vui vẻ. Nếu gặp ca nào khó thì chúng tôi dùng “App” dịch thuật để trao đổi cho hiểu nhau. Nói chung thời buổi bây giờ mọi thứ đều rất tiện lợi, không biết ngoại ngữ cũng chẳng sao, nhưng tất nhiên nếu biết ngoại ngữ thì mọi thứ sẽ tốt đẹp và thuận lợi hơn nhiều.




Lên chiếc xe 7 chỗ Toyota Wish màu vàng óng biển số 7168 khá rộng rãi và vẫn còn rất mới, gia đình mình bắt đầu hành trình tiến về Hồ Nhật Nguyệt (Sun Moon Lake) ở Nam Đầu, cách Đài Trung khoảng 77 km. Do địa hình nơi đây là vùng cao, đồi núi nên cũng mất gần 2 giờ mới đến đây.





Hồ Nhật Nguyệt là một khu vực rất rộng với rất nhiều điểm tham quan. Trong các tour du lịch đi Đài Loan được bán lẻ ngoài thị trường thì Hồ Nhật Nguyệt là điểm đến chính không thể thiếu. Chính vì vậy mà ở đây luôn đông khách. Hồ Nhật Nguyệt có 3 bến tàu chính là:
– Bến Shuishe (Shuishe Pier): đây là bến chính, từ đây du khách đi tàu đến 2 bến còn lại rồi quay lại đây, xe đón và tiếp tục hành trình
– Bến Xiangshan (Xiangshan Pier): đây là bến để cho du khách tham quan Đền Xuanguang
– Bến Ita Thao (Ita Thao Pier): Đây là bến để lên tham quan Làng văn hóa Cửu tộc Formosan của người dân tộc thiểu số.
Nhiệt độ hôm nay khoảng tầm hơn 20 độ C nên rất mát mẻ và dễ chịu.

Trước tiên, bác tài chở gia đình mình hướng lên trên cao là Miếu Văn Võ (Wen Wu Temple) để tham quan trước. Miếu Văn Võ nằm ở lưng chừng núi phía bắc của hồ Nhật Nguyệt được xây dựng vào năm 1938. Ngôi miếu thờ cả Khổng Tử (Văn miếu) lẫn Quan Công (Võ miếu), vì vậy nên được gọi là miếu Văn Võ. Văn Miếu thờ Khổng Tử và hai đồ đệ của ông, là Mạnh Tử và Tuân Tử. Võ Miếu thờ Quan Công và một tướng lĩnh yêu nước của Trung Hoa cổ đại là Nhạc Phi. Trước khi có đường vòng để cho xe cộ tiện lưu thông lên xuống thì cách duy nhất để đến Văn Võ Miếu là….. leo cầu thang. Từ bến thuyền dưới bờ hồ Nhật Nguyệt, có 1 cầu thang dài 366 bậc, tượng trưng cho 366 ngày trong năm (tính luôn cả năm nhuần), dẫn thẳng lên Văn Võ Miếu. Người xưa nói rằng ai đứng ở bậc thang tương ứng với ngày sinh của mình và cầu nguyện thì sẽ ước gì được nấy. Từ Văn Võ Miếu, du khách có thể ngắm nhìn cả một Hồ Nhật Nguyệt xanh thẫm ở phía dưới rất đẹp trong tiếng nhạc trữ tình Đài Loan du dương (do người dân tộc thiểu số biểu diễn để bán dĩa nhạc) thì lãng mạn làm sao…








Nói đến Hồ Nhật Nguyệt thì có lẽ không chỗ nào ngắm cảnh hồ đẹp như là từ Văn Võ Miếu. Từ ngay phía trước Văn Võ Miếu có sẵn một sân rộng rãi như là “đài vọng cảnh” để du khách thoải mái ngắm toàn cảnh hồ từ trên cao và tạo dáng chụp hình kỷ niệm. Nếu đến đây mà không làm 1 tấm hình thì tiếc nuối vô cùng nên cả gia đình mình tranh thủ chụp làm kỷ niệm. Nhưng mà ảnh đẹp thật các bạn ạ vì ánh sáng ngoài trời rất nhiều mà phong cảnh thì tuyệt đẹp.






Sau khi thỏa sức tham quan, tạo dáng chụp hình đủ kiểu thì cả nhà lên xe để bác tài đưa xuống bến thuyền. Tại đây, gia đình mình đi du thuyền từ bến Shuishe Pier qua bến Ita Thao Pier để đến với Làng văn hóa Cửu tộc Formosan (Formosan Aboriginal Culture Village) của cộng đồng những người dân tộc thiểu số nơi đây. Vé tàu là vé khứ hồi, tức là đi qua phía bên đó rồi đi về lại bến này luôn theo 1 vòng tròn khép kín như sau: Shuishe Pier → Xuanguang Temple Pier → Ita Thao Pier → Shuishe Pier. Cứ mỗi 15-20 phút sẽ có 1 lượt tàu cập bến / rời bến và cứ liên tục như vậy nên nếu có chờ đợi thì cũng không lâu lắm. Hơn nữa, cảnh quan “non nước hữu tình” nên dù có chờ đợi thì cũng tranh thủ tạo dáng trước ống kính chứ không hề nhàm chán chút nào. Gia đình mình mỗi khi đi du lịch luôn luôn chụp rất nhiều hình ảnh và quay nhiều video clip với quan điểm “thà giết lầm hơn bỏ sót” để về làm kỷ niệm. Sau mỗi chuyến đi, ngoài những ký ức lưu lại của riêng mình, thì hình ảnh hay video clip là cái thiết thực nhất để mình xem lại và chia sẻ với mọi người. Vì vậy mà gia đình mình có rất nhiều hình ảnh để chia sẻ, nhưng nếu điều đó có làm các bạn không thoải mái thì vui lòng thông cảm nhé, bởi mình chỉ muốn chia sẻ để mọi người có thể biết được nhiều hơn và cảm nhận rõ hơn để tham khảo cho chuyến đi của chính các bạn. 🙂 🙂












Nằm bên Hồ Nhật Nguyệt, Làng Văn hoá Cửu Tộc Formosan (Formosan Aboriginal Culture Village) là một công viên giải trí nổi tiếng đã hoạt động từ năm 1986. Ban đầu, nơi đây mới chỉ có 2 khu vực chính đó là “Vườn hoa Châu Âu” và “Công viên làng thổ dân”. Đến năm 1992 thì được mở thêm khu “Vui chơi ngoài trời” với các trò chơi cảm giác mạnh. Cách bố trí tổng thể trong công viên vô cùng hoàn hảo. Tổng diện tích của khu Làng Văn hóa Cửu Tộc lên tới 62 hecta, phù hợp mọi lứa tuổi và mọi khách tham quan với các khu tham quan chính là khu “Vườn hoa Châu Âu”, khu “Công viên làng thổ dân”, khu “Vui chơi ngoài trời” (với các trò chơi cảm giác mạnh).






Như tên gọi của nó, nơi đây gần như là một bảo tàng văn hóa của 9 bộ tộc thổ dân tại Đài Loan, những bộ tộc bản xứ lâu đời, tại đây họ tạo dựng lại lối kiến trúc, văn hóa và ẩm thực của 9 bộ tộc này. Ở đây cũng thường xuyên có các buổi trình diễn các điệu nhảy và biểu diễn văn hoá thổ dân ở Đài Loan. Các buổi triển lãm và thuyết trình về kiến trúc, hình ảnh, ẩm thực, âm nhạc, trang phục và cuộc sống của các thổ dân đều dựa trên nền văn hoá nguyên bản của mỗi bộ lạc. Du khách có thể trải nghiệm và thưởng thức vẻ đẹp đa dạng của các nền văn hoá thổ dân thông qua nghệ thuật truyền thống tinh tế, các buổi trình diễn và ẩm thực của họ trong khu rừng râm mát và thoáng đãng.


Gia đình mình gặp ngay 1 ban nhạc thổ dân đang biểu diễn rất say sưa phục vụ du khách với những giai điệu đậm chất nhạc Đài Loan. Mình không biết diễn tả thế nào, nhưng những ai đã từng xem nhiều phim Đài Loan như “Đời sống chợ đêm” chẳng hạn, sẽ “cảm” được nhạc Đài Loan giai điệu nó như thế nào. Ông xã mình đã đến đây rồi và đã mê mẫn với những giai điệu này. Giờ thì đến mình được trực tiếp nghe và xem ở ngoài và cũng cùng một tâm trạng như ông xã: nó du dương, lúc nhẹ nhàng lúc bay bổng nghe thật hay làm sao. Hai đứa nhỏ cũng rất thích. Thế là mình đi mua mấy cây cà-rem và trứng luộc cho cả nhà vừa ăn cà-rem vừa xem ca nhạc dân tộc để “relax” tí xíu 😛 . Nếu đi theo tour, vì thời gian có hạn nên hầu như du khách sẽ phải nhanh chóng đi qua nơi này để vào trong làng dân tộc, ăn cơm trưa và xem biểu diễn rồi vội vàng lên đi về. Nhưng mình đi tự túc nên mọi thứ thật thoải mái, thích thì dừng lại, trải nghiệm, rồi lại đi tiếp…



Khoảng hơn 15 phút là ăn hết mấy cây cà-rem và trứng luộc thì gia đình mình lội bộ vào làng dân tộc bên trong. Rảo bước tham quan 1 vòng để xem những người dân tộc thiểu số nơi đây sống sao, ăn mặc thế nào, làm du lịch ra sao….




Rồi cả nhà chọn 1 quán ăn có vẻ là bình dân, truyền thống nhưng cũng rất tiện nghi và sạch sẽ để vào ăn trưa và trải nghiệm ẩm thực dân tộc thiểu số tại đây. Phải nói là đồ ăn rất ngon mà lại rẻ vô cùng. Nhà mình dùng 1 phần “thịt kho trứng”, 1 phần canh như canh chả cá thác lác, 1 phần chân gà tẩm gia vị rồi hấp hay luộc gì đó, mình không biết chính xác tên là gì, 1 phần há cảo và thêm 1 cái bánh mua bên ngoài trông giống như bánh hẹ, to và hấp dẫn lắm. Nước lọc miễn phí còn nước trái cây cũng chỉ vài nghìn đồng 1 ly bao gồm cả nước đá. Món nào cũng ngon, cả nhà ăn uống no cứng cả bụng mà rẻ vô cùng. Mình không nhớ chính xác bao nhiêu nhưng khoảng khoảng chừng 200.000 VNĐ tổng cộng. Quá rẻ cho 1 bữa ăn trưa gia đình tại Đại Loan phải không nào các bạn? Đối với du khách đi theo tour du lịch thì sẽ ăn theo phần ăn đặt sẵn trong nhà hàng với đa phần là các món phổ thông, dễ ăn. Nhưng gia đình mình thì lại luôn thích thưởng thức ẩm thực địa phương như vậy, dù ngon hay dỡ thì cũng là những trải nghiệm thật thú vị.











Sau khi ăn xong, cả nhà mình ra lại bến thuyền để đi về bến cũ bên kia rồi lên xe (bác tài chờ sẵn) hướng về điểm tham quan tiếp theo là Nông trại cừu Cingjing Farm (Nông trại Thanh Cảnh) cách đó 60km cũng với cung đường đồi núi hiểm trở.






Khoảng sau hơn 1 giờ trên xe nghỉ ngơi, gia đình mình cũng đến Nông trại cừu Cingjing Farm vào khoảng 3h chiều. Trời âm âm không nắng, thời tiết mát mẻ, có 1 vài đám mây xám trên bầu trời như báo hiệu một cơn mưa chiều có vẻ như sắp đến. Khu vực này đường đèo hiểm trở nhưng lại là một khu rất thú vị bởi tập hợp nhiều điểm tham quan. Ngoài Cingjing Farm là khu vực tham quan chính và rộng lớn thì nơi đây còn có Làng Thụy Sĩ (Swiss Garden), Nhà hàng Carton King (mọi thứ đều làm bằng giấy cứng carton – http://www.cartonking.com.tw/), Green Green Grass Land, The Old England Manor (nhà hàng khách sạn xây theo phong cách nước Anh cổ đại)…





Nông trại Thanh Cảnh – Cingjing Farm được ví như một châu Âu thu nhỏ hay một Thụy Sĩ thu nhỏ bởi nét rất Tây của nó: đồng cỏ xanh rì rộng lớn, những đàn cừu rất dễ thương, không khí luôn mát lạnh dễ chịu như ở châu Âu, cảnh quan bên ngoài với cây cối hoa lá, đặc biệt là hoa anh đào rất đẹp (vào mùa hoa anh đào từ tháng 2 – tháng 4) … Các con của mình vừa gặp bầy cừu thì rất thích, liền ào đến vuốt ve nựng nịu liên tục. Cả nhà cùng nhau chơi đùa với bầy cừu trên thảm cỏ xanh mượt trong cái không khí se lạnh của buổi chiều, cứ ngỡ mình đang lạc ở châu Âu hay đâu đấy chứ chẳng phải Đài Loan.




















Chơi đùa với cừu xong, cả nhà lại lội bộ qua khu vực cối xây gió và các ngôi nhà nhỏ có cối xây gió phía trước trông rất xinh. Đến đây thì phải nói là cảnh quan còn giống châu Âu hơn bội phần. Chụp hình ở đây nếu không chú thích có lẽ 99% người xem sẽ nhầm tưởng là châu Âu.













Nãy giờ là chỉ có trên đường đi qua khu nhà cối xây gió thôi đó mà chụp biết bao nhiêu là hình vì cảnh quá đẹp. Bây giờ mới tới hình ở khu nhà cối xây gió nè 😉







Rồi cả nhà lại lang thang theo lối đi chính mà đến “rạp xiếc”, tại đây người ta đang biểu diễn cưỡi ngựa. Sân khấu nằm ở dưới còn khán đài thì nằm xung quanh ở trên theo hướng cao dần lên. Có khá đông khán giả đang chăm chú theo dõi các diễn viên xiếc thay nhau biểu diễn kỹ thuật cưỡi ngựa chạy vòng vòng trong sân khấu… Ôi cả nhà cứ ngồi đây vừa nghỉ mệt vừa xem xiếc, xem ra thật là thư giãn và thú vị gì đâu !!!






Cuối cùng cả nhà mình lội bộ xuống lối ra ở cổng Green Green Grass Land phía dưới chứ không phải cổng chính vào lúc nãy. Bác tài cũng đón chúng tôi tại đây. Sau đó, bác tài chở chúng tôi tham quan thêm Làng Thụy Sỹ, The Old England Manor, Carton King mặc dù trước đó chúng tôi không hề biết những điểm này mà chủ yếu chỉ muốn đến Cingjing Farm mà thôi. Thật sự trong “confirmation” có note Swiss Village và The Old England Manor trong hành trình nhưng là họ tự note vào chứ chúng tôi có nào biết nó là gì và cũng chẳng để ý. Bởi mới thấy, bác tài thật dễ thương và có tâm vô cùng !!! 🙂










Làng Thụy Sỹ thì cũng gần đó nên không mất nhiều thời gian để di chuyển. Tại Làng Thụy Sỹ, để tranh thủ thời gian do cũng bắt đầu xế chiều, gia đình mình chỉ tham quan bên ngoài, vào siêu thị mini ngay trước cổng mua ít đồ ăn uống rồi ngồi nhăm nhi chút xíu để thưởng lãm quang cảnh nơi đây. Lúc này trời đổ cơn mưa to nên khí trời càng lạnh thêm.









Rời làng Thụy Sỹ, bác tài chở gia đình mình đến Carton King cách đó không xa. Đây là chỗ nhà hàng ăn uống và là khu vui chơi cho trẻ em, nhưng điều đặc biệt là các vật dụng đều làm bằng giấy bìa cứng carton một cách tài tình và khéo léo. Hai đứa nhỏ thích thú với 1 số trò chơi ngay trước cổng, nhất là trò ống tuột, nên lao vào chơi ngay. Nếu có thời gian thì vào bên trong nhà hàng ăn uống với những vật dụng bằng bìa cứng carton cũng sẽ là 1 trải nghiệm vô cùng thú vị.




Và trước khi khởi hành về lại trung tâm Đài Trung, bác tài cũng rất tranh thủ ghé The Old England Manor cho gia đình tham quan chụp ảnh lưu niệm. Chỗ này y như một tòa lâu đài châu Âu, rất cổ kính mà sang trọng và quý phái. Đây là một nhà hàng khách sạn hạng sang và thưởng thức một buổi ăn tối trong “cung điện nhà hàng” này chắc chắn sẽ là 1 kỷ niệm vô cùng ấn tượng.






Lúc này đã hơn 18h chiều, lạnh và tối. Cả nhà mình khởi hành về lại trung tâm Đài Trung. Đoạn đường từ đây về Đài Trung khoảng 80km, đường đồi núi nhỏ hẹp quanh co, trời lại tối nên càng nguy hiểm. Phải nói là xét về độ khó và nguy hiểm thì mình thấy nó còn khó và nguy hiểm hơn đường Sài Gòn – Đà Lạt gấp mấy lần. Thế mà bác tài vẫn lái xe rất an toàn và cẩn thận, chưa kể luôn tỏ ra nhiệt tình dù đã phục vụ chúng tôi từ sáng đến giờ.
Sau khoảng 90 phút lái xe, chúng tôi đã đến khách sạn tại trung tâm Đài Trung. Gia đình tôi chia tay bác tài trẻ nhưng đầy thân thiện, nhiệt tình và tinh thần trách nhiệm. Tất nhiên đối với những người như vậy, việc tip thêm là một việc chẳng cần phải do dự bởi họ xứng đáng được vậy. Mình cảm thấy mình rất may mắn khi đã gặp được một bác tài như thế và cảm ơn bác tài vô cùng.
Sẵn tiện mình share thông tin bác tài ở đây luôn để nếu có gia đình anh chị em nào cần có thể liên hệ book nhé:
Mr Bai (Taichung driver) => Mobile: +886 982 092 105 (Whatsapp)

Khách sạn của gia đình mình là khách sạn Tu Le Wen Lu hay còn gọi là Whoops Hotel (3*** – Địa chỉ: No.1-1, Ln. 138, Wenhua Rd., Xitun Dist Taichung Taiwan 40742). Nhà mình book 1 phòng modern twin dành cho 2 người lớn & 2 trẻ em. Khách sạn rất đẹp, dễ thương, trang trí theo chủ đề gia đình và trẻ em, rất phù hợp với đối tượng khách gia đình như nhà mình. Phòng rất sạch sẽ, rộng rãi và thoáng mát. Đặc biệt, khách sạn rất gần với chợ đêm (do ông xã mình đã check trước hết rồi 😛 ) nên cả nhà tranh thủ tắm rửa xong xuôi là cùng nhau lội bộ đi chợ đêm Phùng Giáp (Fengjie Night Market).







Từ khách sạn Whoops hotel đến chợ đêm Phùng Giáp chỉ khoảng 900m, khá gần. Sau khi tắm rửa thoải mái, cả gia đình lại lội bộ lai rai đến chợ đêm chơi bởi chỉ có 1 đêm ở Đài Trung thôi. Trong khi đó, chợ đêm Phùng Giáp là chợ đêm khá nổi tiếng tại đây nên nếu không đi thì sau này chắc sẽ phải tiếc lắm. Hơn nữa, đi chợ đêm để còn ăn tối nữa chứ, ai cũng đói bụng hết rồi.




Chợ đêm Phùng Giáp là một chợ đêm rất nổi tiếng ở Đài Trung và luôn nằm trong danh sách “recommended” cho chuyến đi Đài Loan của bất cứ du khách nào. Cả nhà tôi dạo 1 vòng chợ đêm, tham quan, mua ít thức ăn rồi ngồi hàng quán thưởng thức, cứ như là những người địa phương vậy. Chẳng có gì là vội vã, mọi thứ cứ như dừng lại để gia đình mình chậm rãi mà thưởng thức, khám phá và trải nghiệm. Hai đứa nhỏ cực kỳ thích chợ đêm vì có nhiều món ăn, thức uống mà chúng thích. Nào là kẹo bông gòn, tàu hủ thúi, ức gà chiên, gà trộn gỏi….v…v… Đặc biệt món ức gà chiên là món mà 2 đứa nhỏ khoái nhất. Ở chợ đêm nào tụi nhỏ cũng đòi mua ăn dù phải xếp hàng khá lâu vì món này khá “hot” ở các chợ đêm. 1 phần ức gà chiên vào khoảng 60.000 – 70.000 VNĐ tùy nơi, nhưng rất to và rất ngon, cả 2-3 người cùng nhau ăn vẫn được.
Sau đây là một số món ngon mà gia đình mình đã trải nghiệm tại chợ đêm Phùng Giáp.
1. Tàu hủ thúi: nếu phải chọn 1 món ăn vặt hay món ăn đường phố phổ thông nhất, nổi tiếng nhất và được ưa chuộng nhất thì có lẽ đó chính là món “tàu hủ thúi”. Nếu du lịch Đài Loan mà chưa từng thưởng thức món ăn đặc trưng mà dân dã này thì đó là 1 thiếu sót cực kỳ lớn, tựa như đến Việt Nam mà không ăn bánh mì vậy. Tùy nơi bán và tùy vùng miền mà cách chế biến và hương vị tàu hủ thúi có khác nhau, nhưng cơ bản vẫn là tàu hủ chiên trong chảo dầu nóng, nước chấm là tương đen hay tương ớt, và đặc biệt là đồ chua. Phải có đồ chua thì mới “đúng và đủ” 1 phần tàu hủ Đài Loan. Từ lần đầu còn bỡ ngỡ và chưa quen cái mùi “thúi” của nó khi thưởng thức ở Đài Bắc, thì hôm nay cả nhà mình bắt đầu ghiền cái mùi thúi thúi thủm thủm đó rồi, đến nỗi đang đi ngoài đường mà nghe mùi quen thuộc này thì Kenni và Lumie la lên “tàu hủ thúi” ngay 😉



2. Súp: súp này thật sự mình cũng không biết là súp gì, ăn thử thấy cũng lạ lạ ngon ngon cả nhà ah.



3. Trà sữa: Đài Loan là “vương quốc trà sữa“, đó là điều không cần phải bàn cãi. Trà sữa Đài Loan thì rất nhiều thương hiệu nổi tiếng và cũng rất nhiều cách làm, mỗi nơi làm 1 kiểu, 1 hương vị riêng nhưng nơi nào cũng ngon. Trà sữa ở Đạm Thủy (Đài Bắc) rất ngon, mà trà sữa ở chợ đêm Phùng Giáp này cũng chẳng kém. Nói chung là cứ “trà sữa Đài Loan” là mình đều rất thích và thật tuyệt khi được uống trà sữa ngay tại nơi của nó, cũng như là ăn bánh pizza ngay tại Ý vậy đó mọi người (ông xã mình nói)




4. Mực nướng: Đài Loan là 1 hòn đảo lớn nên chắc chắn là hải sản ở đây luôn tươi và ngon. Mà nhìn miếng mực nướng trắng và căng phồng lên cũng đã thấy tươi ngon rồi. Mua ăn thử xem sao, đúng là chất lượng miễn bàn 😉





Ohhh !!! đang đi chợ thì tự nhiên có 1 chú mèo xuất hiện. Ôi con mèo nó dễ thương làm sao


5. Kẹo bông gòn: món này thì ở đâu cũng có và đều như nhau. Lúc đi Everland ở Hàn Quốc cũng ăn, ở nhà đi siêu thị Lotte cũng ăn. Hai đứa nhỏ thấy kẹo bông gòn là đòi ngay mỗi đứa 1 cây liền. Đi chơi mà, mua cho 2 ẻm 2 cây cho 2 ẻm vui 😉


6. Gỏi gà trộn: món này mình chưa thấy ở Việt Nam. Về cơ bản nó là “gà trộn”, hay nói cho dễ nghe 1 chút là “gỏi gà trộn”. Nhưng mà cách họ làm thì rất lạ và chuyên nghiệp: gà được hấp bên trong (làm con nào hấp con đó) chín rồi đem ra ngoài “xẻ thịt” và phân chia theo từng bộ phận khác nhau. Khách đến mua thì họ trộn mỗi thứ 1 chút hoặc có thể trộn theo ý khách, bỏ thêm 1 số gia vị vào, rồi bóp bóp, lắc lắc và cuối cùng là bỏ vào bọc 1 cách chuyên nghiệp nhưng vô cùng vệ sinh. Ăn ngay tại chỗ rất ngon. Nếu là dân nhậu mình nghĩ 1 phần này thôi cũng đủ nhâm nhi vài lon bia đó nhe





7. Ức gà rán hình trái tim: Đây là cái món mà Kenni và Lumie “thèm thuồng” từ khi coi các clip vlog trên youtube lúc ở nhà. Hôm đi chợ đêm ở Đài Bắc thì đã được thưởng thức rồi. Ngon lắm. Hôm nay tiếp tục thưởng thức món này ở Đài Trung. Nguyên cái ức gà được cắt ra rồi tẩm bột chiên trong chảo dầu sôi, sau đó được rắc bột cay (và thơm nữa) lên trước khi đến tay khách hàng. Món này cũng rất được ưa chuộng nên hầu như chỗ nào cũng phải xếp hàng chờ đợi vì bán đắt khách lắm






Ăn uống no nê, vui chơi thỏa thích, 4 người chúng tôi lội bộ lai rai về lại khách sạn cách đó chỉ vài trăm mét. Hôm nay là 1 ngày di chuyển rất nhiều nhưng đầy thú vị và bổ ích. Giờ thì hãy ngủ một giấc thật ngon để ngày mai tiếp tục hành trình về phía nam khám phá thành phố Cao Hùng.



Một số thông tin tóm tắt:
- 4 vé tàu cao tốc THSR: 800,000 VNĐ tổng cộng
- Thuê xe riêng + tài xế cả ngày, đón tại nhà ga Đài Trung – Hồ Nhật Nguyệt – Văn Võ Miếu – Nông trại cừu Cingjing Farm – Swiss Garden – The Old England – Đài Trung (hotel): 4,000 TWD => 3,100,000 VNĐ tổng cộng
- Khách sạn tại Đài Trung: Tu Le Wen Lu – Whoops hotel (3***) – Địa chỉ: No.1-1, Ln. 138, Wenhua Rd., Xitun Dist Taichung Taiwan 40742 – Giá 1,170,000 VNĐ / phòng (Modern Twin 2ADL + 2 CHD, bao gồm ăn sáng)
Cảm ơn mọi người đã kiên nhẫn đọc hết phần 3. 😀 Đón xem tiếp phần 4 sẽ post sớm nhe các bạn.
TRANG Trip
Bài viết dài nhưng rất hay, thú vị và thực tế. Hy vọng gia đình mình cũng được đi Đài Loan như vậy 1 lần.